CẢM NHẬN NHANH SAU 2 NĂM CHỤP ẢNH CÙNG LEICA M10
Khi mùa cưới 2021 vừa kết thúc thì mình nghĩ đây là thời điểm khá hoàn hảo để viết một chút về suy nghĩ về việc sử dụng Leica M10 trong nhiếp ảnh trong 2 năm qua.Mình đã có một bài đánh giá nhẹ về Leica M10 trước đó từ khi nhảy từ Sony sang nhưng chưa đang trải nghiệm nhiều, bạn có thể tham khảo thêm ở ĐÂY
Chắc nhiều bạn vẫn còn đang phân vân có nên làm 1 cái body Leica để làm dịch vụ hay không? Có đáng để mua hay không ? Có cậu em khi đi chụp cùng biết mình chụp cả buổi với Leica thì bảo anh có bị điên không khi chụp fullday bộ phóng sự cưới với 1 body Leica M10 và 2 lens 35-50mm ? Tại sao lại là Leica ? Bài này chỉ nói về cảm nhận trong quá trình dùng, không sờ soạng hay đánh giá về mặt hàng họ ba vòng của máy vì chưa đủ vốn từ để review :))
Khi đã mất đi 1 chút đam mê nhiếp ảnh , có thể là bạn đã đạt được một sự thành công nhất định về mặt kĩ thuật nhưng lại quên đi cách tận hưởng quá trình chụp ảnh, và chiếc máy ảnh như Leica M10 sẽ đưa bạn trở lại ngay với nguồn cảm hứng.
Những ngày đầu dùng thì cũng khá là cực, nhưng mình đã cố sử dụng Leica cho mọi bộ hình cưới được 2 năm song song với Sony A7RII ( và hiện tại là A7RIV ). Sony mình chỉ sử dụng trong những trường hợp trời quá tối vì mắt mù dở 2 cái đít chai, ánh sáng yếu hoặc những hôm nào “lười” xoay xoay vặn văn. Sau bài post nhảy từ Sony sang Leica, chưa có kinh nghiệm dùng nên cũng không biết đánh giá cảm nhận trong công việc như thế nào, nhoáng cái đã 2 năm nên giờ làm đôi dòng ngắn gọn cho ai đang cân nhắc mua hay không nên mua ,ai đã inbox hỏi mà mình chưa trả lời kĩ muốn tìm hiểu thêm về dòng này.
Máy này dành cho ai, chắc chắn máy không dành cho những người mới chụp, nó dành cho người chủ nghĩa thuần tuý 1 chút, có chút kinh nghiệm chụp ảnh 1 chút, cũng không viêm màng túi 1 chút và quan trọng không dễ bị phân tâm .
Cảm giác đầu tiên khi cầm cái máy ảnh là nó rất THƠM TO ĐEN HÔI à nhầm ĐEN THƠM và QUYẾN RŨ. Sau đó là nhỏ gọn, nó rất nhỏ gọn để dễ dàng đút túi cầm đi. Chụp xong bắn Raw qua Iphone chỉnh nhẹ rồi up, quá tiện. Nó là chiếc máy ảnh mà mang mọi lúc mọi nơi bên người của mình trong 2 năm, nó chỉ không bên cạnh mình khi mình đi toilet ( đi toilet mà cầm máy ảnh thì chỉ có chụp shiiiiit mà thôi ). Mình chụp film cũng khá nhiều, chính vì ở Châu Âu tiền film và tiền rửa khá là mắc, nhưng theo cảm nhận cá nhân riêng của mình thôi nhé, khi không muốn tốn quá nhiều tiền rửa và film mà muốn cảm nhận nhiều thì cảm nhận cầm Leica chụp nó cũng y chang như vậy.
Chụp ảnh 1 phóng sự cưới bằng máy Leica M10 đối với mình là quả 1 quá trình học hỏi và nó làm mọi trải nghiệm chậm quá trình chụp ảnh của mình khi mới chân ướt chân ráo nhảy qua từ Sony. Nhưng đừng sợ, khi bạn nắm bắt được cả quá trình một đám cưới sẽ diễn ra như thế nào, biết được điều gì sẽ xảy ra, sắp xảy ra thì cứ cầm Leica nằm vùng chờ khoảng khắc xuất hiện mà thôi. Đừng quá nghiêm trọng vấn đề là nó không có autofocus, nên không kịp bắt khoảng khắc, bắt được hay không là do độ nhạy bén của bạn, do tay bạn quen tay nhanh hay không.
NẾU BẠN CHỤP ẢNH CHƯA ĐẸP, RỐI TUNG, OUT NÉT, ĐÓ LÀ DO BẠN - KHÔNG PHẢI DO MÁY ẢNH NHÉ. HÃY LUYỆN TẬP, LUYỆN TẬP VÀ LUYỆN TẬP.
Hạn chế lớn nhất đối với người dùng Leica đầu tiên chắc về GIÁ ( điều này khỏi bàn nhé) , hai là có lẽ là lấy nét bằng tay, ban đầu điều này cũng là ác mộng với mình, khi mới bắt đầu dùng thì outfocus phải rơi vào 50% nhưng chính điều này khiến mình chụp ảnh chậm lại để xác định đối tượng chụp, bố cục chuẩn hơn. Sau 3 tháng chăm chỉ chụp, thì khả năng lấy nét cải thiện đáng kể, focus đến bố cục gần như theo phản xạ, dường như khi nó thành thói quen nó khiến mình cảm thấy sáng tạo hơn, hào hứng hơn. Chụp Leica không lười được, cầm Leica không phải để đẹp không, mà còn phải cố có ảnh đẹp cho tương xứng với giá trị bỏ ra.
Mình vẫn đang cố tìm hiểu tại sao nhưng chiếc máy ảnh hoài cổ, lấy nét tay, film lại cho mình 1 cảm hứng nhất định để mình bước ra khỏi vùng an toàn mà các máy dslr hay mirroless hoàn toàn ko thể. An toàn mình nhắc đến ở đây từ góc chụp đến cách mình edit.
Một vấn nạn hạn chế nữa là mình không chụp được Leica buổi tối, phần vì mắt kèm nhèm không nhìn được điểm focus, nhưng mình sẽ cải thiện thêm vấn đề này, vì nhìn cũng biết nhiều photographer chụp đêm rất đẹp. Mình chưa có động lực cố gắng vì chụp tối thằng Sony A7RIV quá tốt, iso thì không có gì phải bàn.
TÚM CÁI QUẦN LẠI
Nó không phù hợp với số đông nếu bạn dư giả về tài chính và muốn trải nghiệm cảm giác mới. Nếu bạn thích nó chỉ vì vẻ bề ngoài đẹp, vì tên Leica thì chắc chắn sẽ chán rất nhanh. Về cơ bản, sản phẩm nó không khác biệt 1 trời 1 vực với những dòng máy khác. Vẫn câu nói cũ, máy ảnh không làm nên sản phẩm, do người chụp và người edit. Nhưng cảm giác chụp mà Leica mang lại là khó thể đong đếm.
Dải màu của Leica thực sự có chiều sâu quá tốt, đặc biệt là Skintone. Mình là một người rất yêu thích việc edit hình nên file raw đẹp nó cực kỳ quan trọng. File raw của Leica làm hình dễ hơn file Raw của Sony,Canon hay Nikon.
Không hợp với những người chụp ảnh chạy nhảy, chuyển động quá nhiều đặc biệt là trong ánh sáng yếu. Chụp dancing freestyle thì chỉ có khóc thét.
Không hợp chụp tối lắm (Theo quan điểm cá nhân mình thôi nhé) Kém ở khoản lấy focus lẫn iso.
Có điều kiện, hãy cứ trải nghiệm theo điều kiện của bản thân chứ đừng nhìn người khác có là cố chạy theo rồi sẽ chán rất nhanh. Hãy dùng những thiết bị trong tầm tay của mình.
Chụp Leica thì phải kiên nhẫn. Muốn chụp gọn nhẹ kiếm xong việc nhanh kiếm tiền nhanh, đừng chọn Leica. Vì mình cảm thấy nhiều hôm khi muốn chụp Sony cho nhanh lẹ, nhất là lúc dồn show nhiều. Leica hợp chụp những đám couple mood mood, thời gian thoải mái và nếu có second shooter thì cứ thoải mái sáng tạo.
Làm đô trang sức tốt, hợp đi dạo phố. Nhưng sắm cái dây cho chắc ko bị giật.
Edit with Phototeller Preset Retro
Xem thêm các bài viết khác ở ĐÂY hoặc EDING CLASS