CHUYỂN TỪ SONY SANG LEICA
CẢM NHẬN
Từ khi cầm thử M10 sau khi cầm Sony thì mình cảm thấy nó khá là nặng, đầm ,cảm giác rất là đã ( hoặc có thể do mình đang hứng Leica nên nó mang lại cảm giác hứng thú hơn ).Ban đầu thì mình nhắm đến M240 ( vì chi phí dư cho lens ), và cũng đã dùng thử qua, cảm nhận đã rất là thích rồi, nhưng chắc chưa có duyên cầm lâu, nên nhân dịp nhảy lên thì lên cho tới, mình đã nghĩ tới M10 để đỡ phải lăn tăn sau này.
Nhiếp ảnh đối với đôi khi nó là giảm stress, cầm máy đi lang thang nên quan trọng là nó phải mang lại cho mình cảm giác thích và hứng thú muốn chụp.Trước nay mình vẫn luôn tìm kiếm 1 camera mà mình muốn mang nó đi khắp nơi , mình đã thử qua Sony A7/ A7RII , Xpro2 , Canon 5D4 đến mấy dòng máy film Konica. Xpro2 nó mang lại cảm giác nhất vì gọn nhẹ , nhưng mà vì là crop và lens 23mm nó chưa phải là cái mình cần. Đến khi cầm M10 thì mình mới thấy a, nó đúng là thứ mình đang tìm.
Âm thanh màn trập là điểm mà mình thấy cực kỳ thích ở dòng Leica, nó ko qúa ầm ĩ như ở DSLR và mirroless. Tiếng tạch tạch nhỏ nhẹ như máy film. Mình nhớ lúc còn chụp máy film thì phải tiết kiệm shoot ( bên này film và rửa film khá là mắc, nên không chụp tràn lan được ), ngắm nghía rất kỹ rồi mới dám ấn chụp, thì lên M10 nghe tiếng vậy cảm giác cung phải chụp từ tốn đi rất là nhiều.
Và chụp chậm đi ban đầu cũng phần nhiều do chưa quen ngắm rangerfinder, nhưng cảm giác này cũng sẽ qua nhanh sau 2-3 ngày làm quen. Hạn chế lớn nhất với những người mới chuyển từ DSLR hoặc Mirroless qua Leica là lấy nét bằng tay, mình biết nhiều người không thích lấy nét bằng tay, nên nó không phải là chiếc máy cho ai nào muốn chụp nhanh. Nhưng chụp chậm đi cũng tốt, giúp mình chú ý nhiều hơn, suy nghĩ nhiều hơn về bức hình.
Tính năng mình thích nhất trên M10 là chuyển file RAW từ Leica sang Iphone qua app và edit trên LR mobile. Điều này rất là tiện nếu ở ngoài không ngồi trên máy tính mà muốn edit up luôn cho nóng , khi mà file RAW Leica đa phần làm đều one-click thì điều này nó rất là quan trọng . RAW của Leica là file raw ăn màu nhất mà mình từng edit. Mặc dù tính năng chuyển file qua wifi này đã có trên các dòng máy bây h, mình hiện đang dùng song song A7RII, nhưng 1 file raw là 89Mb,nên chuyển qua đt edit cũng là cả 1 vấn đề lớn. Nó là 1 trong những yếu tố làm mình “ nhích “ thẳng đến M10 .
MÀU LEICA
Nói về màu thì nó khá là mang tính trừu tượng, cùng 1 lens dùng với thân máy Sony A7RII và Leica M10 , file ra khác nhau rất rõ rệt. Hình ví dụ mình đều chụp từ lens Voigtlander 35mm 1.4 , đặc biệt là vùng màu xanh và skintone. Thời gian tới qua mùa dịch, có cơ hội đi ra ngoài chụp nhiều sẽ có nhiều demo hơn.
CHỤP DỊCH VỤ VỚI M10
Tại sao không? Nhưng cũng phải nên chọn thời điểm thích hợp và đối mặt với một vài rủi ro nhất định. Bạn phải chấp nhận nó không phải là 1 máy ảnh để chụp nhanh, không có autofocus nên vào những tình huống nhất định, mình vẫn phải dùng 1 body Sony A7RII để backup những lúc cần chụp nhanh (ví dụ trong ngày cưới, những khoảnh khắc quan trọng …). Trong ảnh phóng sự, TỐC ĐỘ là vẫn là quan trọng nhất nhưng mình cũng biết rất là nhiều phóng viên sử dụng Leica bắt được những khoảnh khắc vàng , nhưng tiếc là mình chưa ở trình độ đó, nên … :)
Một bất lợi nữa khi chụp 2 máy hai hãng khác nhau là màu edit khó có thể giống nhau 100%, nó chỉ có thể giống nhau khoảng 80-90% vì cơ chế sensor và lens rất khách nhau. Những hình từ Sony mình sẽ phải cân lại skintone khá nhiều. Ở những show prewedding, thì mình chụp M10 trên đa số vì setup được mọi thứ, còn trong show phóng sự thì chỉ khoảng 30-40%, còn lại vẫn là Sony. Điều này có thể thay đổi trong khoảng thời gian tới khi mình đã quen với hoàn toàn cơ chế manual focus.
1 năm đổ lại đây, mình có xu hướng dùng nhiều ống 35mm, ống mà 2 năm trước đây mình rất ít khi dùng ( Trước có dùng Sony 35 1.4 nhưng không thích vì nặng và quá sharp ,và đổi sang dùng Batis 25mm,85mm và cz 55mm 1.8). Lý do mình chọn Voigt 35mm 1.4 sau khi đọc cũng kha khá review, vì khẩu 1.4 và design. Quan trọng hơn giá nó chỉ bằng 1/10 so với 1 con Leica 35mm 1.4 . Về thực tế nó khá rẻ so với Leica, nhưng khi cầm nó lên thì không mang lại cảm giác “cheap” tý nào như câu của rẻ là của ôi cả, nhỏ nhưng nặng, bóng, cầm rất đầm tay.Phần vì không quá nét tại khẩu 1.4 , nên nó lại khá hợp với phong cách chụp của mình , có thiên hướng edit màu film, nên độ nét đối với mình không phải là tất cả.
Nói chung Leica nó cũng chỉ là cái máy để tạo ra ảnh thôi , có người thích, người không. Cùng tầm giá thì có rất là nhiều option ,tuỳ theo nhu cầu của mỗi người. Nhưng theo mình muốn chụp được đẹp thì phải sướng thì mới mang lại cảm xúc được , hãy cứ trải nghiệm nhiều nhất có thể nhé mọi người.
PS: Mình sẽ update thêm.